Đi dọc con đường làng rải rác các hầm ủ và máy tưới ánh lên dưới tia nắng mùa đông, chúng tôi bắt gặp một người đàn ông đang làm việc trên một băng ghế trong một nhà xe để ngỏ.
“Tôi chỉ hàn và chắp vá đôi chút”, người đàn ông 57 tuổi giải thích. “Làm những chuyện này để đầu óc mình hoạt động minh mẫn và đôi tay còn hữu dụng”. Ông kiếm được chút tiền bằng cách bán sắt vụn từ các thiết bị hỏng hóc, nhưng không nhiều lắm.
Mãi tới 2 năm trước ông vẫn còn là một nông dân chăn nuôi bò sữa, với đàn bò 24 con. Nhưng trang trại nhỏ rất khó để cạnh tranh với các trang trại lớn trong vùng.
Ông nói Đạo luật Chăm sóc Giá cả phải chăng – chương trình bảo hiểm y tế còn được gọi là Obamacare – chỉ khiến cho mọi thứ tồi tệ hơn, buộc ông và nhiều bạn bè phải chi tiêu vượt quá khả năng cho một sản phẩm mà họ không hề muốn.
Nhiều thập niên chứng kiến cái mà họ cho là chính sách áp đặt của chính phủ đã châm ngòi cho sự giận dữ và nghi ngờ về việc các chương trình như thế có thể cải thiện cuộc sống của người Mỹ, ông nói, tỏ rõ sự tức giận.
Cũng như cư dân ở hàng chục quận hạt khác đã bỏ phiếu cho Tổng thống Trump sau khi ủng hộ Tổng thống Obama trước đó, ông cho biết, cư dân Trempealeau không còn tin tưởng các chính trị gia truyền thống nữa.
“Tất cả tiền bạc đều dồn vào thành phố”, ông nói. “Mọi người ở nông thôn lần này đều cho rằng ‘Như vậy là quá đủ rồi’”.
Bầu cho ông Trump, đối với ông, chủ yếu là dùng lá phiếu để chống lại Obamacare, nhưng ông thừa nhận rằng Obamacare “cũng giúp ích cho tôi”.
Hai năm trước, ông phải phẫu thuật cấp cứu vì bị nhiễm trùng tụ cầu ở chân, nghiêm trọng đến mức ông phải ngừng làm việc. Thu nhập chính của ông bây giờ là tấm chi phiếu dành cho người tàn tật của chính phủ.
“Tôi có Obamacare hai tuần trước khi họ phẫu thuật cho tôi”, ông cho biết.
Người cựu nông dân này là một trong số hơn 200.000 người trước đây không có bảo hiểm ở bang Wisconsin mà giờ đang có bảo hiểm sức khỏe, và hơn 2 triệu người hiện đang có thêm các phúc lợi khác, theo thống kê của chính phủ.
Tuy nhiên, ông nói gần như mọi người mà ông biết đều không bị bệnh hay bị thương nặng kể từ khi họ đăng ký bảo hiểm bắt buộc của chính phủ, và nhiều người phải chật vật với khoản chi phí quá mức này.
Ông nói ngay cả khi ông muốn có bảo hiểm, thì đó phải là sự lựa chọn của ông, chứ không phải theo sự bắt buộc của chính phủ.
Với dáng đi còn hơi khập khiễng và lo lắng việc bị theo dõi nên từ chối nêu tên, ông khuyên chúng tôi đừng nghe lời những người khác nói rằng họ ủng hộ ông Trump vì những lý do khác hơn là vì oán giận Đạo luật chăm sóc Giá phải chăng.
“Gạo mất giá. Thịt lợn mất giá”, ông giải thích về việc giá lương thực bị giảm xuống và khu vực của ông chịu ảnh hưởng ra sao. “Và bây giờ, họ muốn chúng tôi phải mua bảo hiểm sức khỏe?”